Sân trường xưa em yêu hoa sứ trắng
Trắng tinh khôi màu áo trắng nữ sinh
Anh vẫn thích màu hoa sứ trắng tinh
Bởi yêu thơ nào ngờ yêu em nữa
Mái tóc đen em cài hoa sứ trắng
Chợt nhìn em ngần ngại gỡ hoa đi
Buổi tan trường em ở lại làm chi
Nhặt sứ trắng đem về thơm giấc mộng?!
Một chiều kia em tìm hoa sứ rụng
Ngơ ngác nhìn không đủ cánh hoa rơi
Anh nhút nhát trên lầu với cuộc chơi
Thả xứ trăng bay chơi vơi em nhặt
Từ chiều ấy anh mới quen em được
Chung lối về ngượng ngịu nói vu vơ
Tay vân vê cành hoa sứ ngẩn ngơ
Thầm cám ơn đời cho ta hoa sứ trắng.
Ngày phụ nữ, lòng anh bao hớn hở
Kết vòng hoa trao tặng người yêu
Hoa sứ mang khuôn mặt em cười rạng rỡ
Mơ ước ngày nào nhấn cưới trao nhau.
Lên đại học, người đi kẻ ở
Giờ thôi rồi áo trắng lối đón đưa
Nồi niềm xưa chưa nguôi buồn nhung nhớ
Thương màu sứ trắng rớt giữa màn mưa.