Hôm nay trời mưa , tuy chỉ chốc lát , vô tình online đọc đc một entry về
mưa rất hay và có phần đúng với tâm trạng, mún post cho mọi nguời cùng
đọc .
__________________________________________________ ____________________________
Mưa!!...Trời lại mưa nữa rồi. Đã tới mùa mưa rồi thì phải. Mưa tầm tã,
tuy không lớn nhưng lại dai dẳng không dứt. Nó ngồi một mình trong cái
giá lạnh, ngồi đây để làm gì nhỉ? Chỉ là nói về mưa.. Người ta thường
ghét mưa, có lẽ vậy.. mưa khiến cho đường sá ướt át..mưa khiến cho người
ta buồn, hay khó chịu.. Có lẽ nào nó cũng thế chăng? Chỉ một phần nào
đó mà thôi...
Không biết tự khi nào nó lại cảm thấy có tình cảm với mưa. Từ nhỏ đã
thích ngắm mưa...mưa càng lớn thì trong lòng lại cảm thấy nôn nao lạ..
Không hiểu nỗi được bản thân nó buồn hay vui.. Mưa lớn, mưa tầm tã làm
bản thân mình cảm thấy nhỏ nhoi và cô đơn..có lẽ buồn nhiều hơn vui,
nhưng nó lại thích cảm giác đó..
Nó nhận ra rằng nó cũng có thật nhiều cảm xúc khi mưa đến...Nó nhớ lại những ký ức về mưa..
Khi còn thật nhỏ, nó vô tư tắm mưa và vui đùa với bạn bè..Nó còn nhớ
những trò chơi mà nó đã chơi dưới mưa, cảm giác thật đã..Nó nhớ những lúc
nó và bạn bè đùa nhau cũng dưới mưa, mưa làm dịu đi tính nóng nảy của
nó, mưa làm dịu đi sự hung hăng của cả đám , làm giảm đi sự giận dỗi
trong lòng những đứa nhỏ như tụi nó...
Nó đã từng cãi nhau, nó đã từng làm người khác đau lòng, nó làm người ta
bị tổn thương...vẫn đứng dưới mưa.. Nó đã gay gắt và khiến người đó
phải khóc..nó lạnh lùng, nó tàn nhẫn...
Nó đã từng cô đơn, lẻ loi đứng dưới mưa.. nó đã từng chờ đợi một ai đó
cũng dưới mưa.. Nó đã từng khóc trong mưa. Mưa đã chứng kiến nó bị người
ta làm cho đau lòng như thế nào, mưa đã biết nó sợ hãi ra sao...
Thế nhưng nó cũng đã từng hạnh phúc và cảm thấy ấm áp, vui vẻ bên người
mà nó yêu quí. Nó đã từng có cảm giác yên tâm, nó thấy sao thật tuyệt..
Mưa!! Mưa vẫn rơi tầm tã.. nhưng nó cảm thấy thích thú với mưa.. Có
nhiều chuyện chỉ mưa và nó biết.. Nó thấy như có bí mật giữa cả hai.. Và
mỗi khi mưa đến, nó lại ngồi ngắm mưa..dù chỉ trong chốc lát..Kỉ niệm
lần lượt hiện về..và nó vẫn ngồi đó..nhìn mưa rơi...rơi mãi..
Nó buồn lém...vì 1 ai đó...vì 1 chuyện...mưa...nó đi trong mưa...khóc
trong mưa nó mới chợt nhớ đến kỉ niệm về mưa.Có lẽ 1 thời gian dài nó đã
lãng quên mưa và rồi một lần nữa mưa đến bên đó cùng nước mắt nó...Mưa
hiểu nó nhất,mưa xóa đi những giọt nước mắt trên khóe my nó...Mưa giúp
nó quên đi nỗi đau,giúp nó đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã...Nó chỉ iu mỗi
bản thân nó và mưa.
Phải chăng nó cũng chính là mưa!!!!!!!!!!!!!!!